Nhìn vào lịch, sinh nhật của bố tôi trùng hợp là Ngày của Cha.Tôi rất ngạc nhiên.Bây giờ thật tuyệt, bố cuối cùng cũng có thể kỷ niệm Ngày của Cha.
Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên tôi tổ chức Ngày của Cha cho bố khi tôi còn học đại học.Khi đó, tôi thấy hoạt động tặng quà Ngày của Cha trên tạp chí “Boys and Girls” và tôi đã tham gia.Quả nhiên, vào Ngày của Cha, bố tôi đã nhận được một món quà xinh xắn từ tạp chí Boys and Girls Quảng Châu - một tấm thiệp chúc mừng có chữ ký và lời chúc phúc của tất cả các thành viên ban biên tập.Mẹ tôi kể rằng lúc đó bố tôi đang gặp khó khăn nhưng ngay khi nhận được món quà, khuôn mặt ông bỗng sáng lên niềm vui. Anh ấy xem đi xem lại một cách vui vẻ và còn hạnh phúc hơn cả việc giành được một giải thưởng lớn.
Sau đó, tôi bắt đầu đi làm và dạy học ở một ngôi trường cách nhà hơn 80 dặm.Tôi cảm thấy rất có lỗi và trách mình thay cho bố.Tôi có sinh viên, trường học và công việc trong trái tim mình. Tôi biết rất rõ tính cách, đặc điểm, khí chất, sở thích của từng học sinh trong lớp.Nhưng bố tôi, tôi thường phớt lờ ông.Dù mỗi ngày một cuộc điện thoại cũng không thể lấp đầy khoảng trống đoàn tụ của gia đình chúng tôi.
Mẹ bảo chúng tôi đặt điện thoại xuống, còn bố tôi như một đứa trẻ vừa đi chợ mua món ăn chúng tôi yêu thích vừa ngân nga một giai điệu vui vẻ.Sau đó, bố tôi ngày nào cũng tắm rửa cẩn thận, thỉnh thoảng soi gương và cười vui vẻ vài lần.Ông lão mong mỏi biết bao khi được quây quần bên con cháu và đoàn tụ gia đình!
Chính Ngày của Cha mang đến cho người cha niềm hy vọng và sự mong đợi, chính sự quan tâm đến con cái mang lại cho ông niềm an ủi và nguồn sống, và chính sự đoàn tụ gia đình mang lại cho ông tinh thần và sức mạnh.
Về nhà, về nhà, về nhà là món quà tuyệt vời nhất... Những bản nhạc thân thuộc và ấm áp lại vang vọng bên tai chúng ta... Chúng ta nên về nhà thường xuyên hơn để dành thời gian bên bố mẹ và biến mỗi ngày đều là Ngày của Cha!
---- Bài viết được lấy từ Internet, trên trang văn bản còn có nhiều bài viết đẹp hơn!